Vâng, sự thông minh và linh hoạt của bộ đội Cụ Hồ đã biến những sản phẩm của 47 bộ não thiên tài nhất nước Mỹ trở thành đống sắt vụn….
Chào mừng các bạn đã quay lại với series Lịch Sử Việt Nam của Blog Chia Sẻ Kiến Thức [dot] com. Ở bài viết trước thì mình đã cùng các bạn tìm hiểu về con đường vận chuyển xăng dầu “Huyền thoại” của Việt Nam rồi.
Và để tiếp tục cho series thì trong bài viết ngày hôm nay, mình sẽ chia sẻ cho các bạn một câu chuyện về cuộc đấu trí giữa bộ đội Cụ Hồ và 47 bộ não thiên tài nhất nước Mỹ. Mới nghe thôi đã cảm thấy rất hào hứng rồi phải không nào 🙂 Okay, vậy thì chúng ta hãy cùng bắt đầu nhé !
Vào tháng 6 năm 1966, hệ thống hàng rào điện tử McNamara được quyết định xây dựng dưới sự chỉ đạo trực tiếp của bộ trưởng bộ quốc phòng Mỹ Robert McNamara.
Hệ thống này gồm có các căn cứ quân sự kết hợp với hệ thống vật cản như là bãi mìn, rào thép gai và đặc biệt là có các thiết bị phát hiện trên mặt đất lẫn trên không.
Lúc đầu thì dự án này ước tính tiêu tốn khoảng 1 tỷ đô la Mỹ kim, nhưng sau khi thực hiện thì chi phí đã đội lên gấp đôi.
Khi đưa sang Việt Nam, hệ thống này được bố trí dọc theo vĩ tuyến 17 và đường mòn Hồ Chí Minh với mục đích ngăn chặn tuyến chi viện lương thực, súng ống và đạn dược vào chiến trường Miền Nam.
Trước khi đưa vào sử dụng tại Việt Nam, bộ trưởng bộ quốc phòng Mỹ – Robert McNamara, cũng đồng thời là người trực tiếp chỉ đạo hệ thống này đã mạnh miệng gáy rằng:
“Tuyến hàng rào điện tử của Mỹ là một thứ không có con chuột nào có thể chui qua được.”
Ấy vậy mà tại chiến trường Miền Nam đạn dược, súng ống vẫn đầy đủ để phục vụ cho kháng chiến. Thế mới tài chứ ᵔᴥᵔ
Vậy một câu hỏi đặt ra là bộ đội Cụ Hồ đã làm cách gì để qua mắt được hàng rào điện tử vô cùng tân tiến thời bấy giờ của người Mỹ?
Hàng rào điện tử McNamara là niềm tự hào của nước Mỹ khi nó được thiết kế bởi 47 bộ não thiên tài nhất mà nước Mỹ sở hữu thời bấy giờ.
Và trong hệ thống này, thiết bị được sử dụng nhiều để cắt đứt tuyến chi viện của Miền Bắc vào Miền Nam đó chính là Tranggen Radio, hay còn biết đến với cái tên là Cây Nhiệt Đới (còn được mệnh danh là Trinh Sát Mặt đất).
Loại “ Trinh sát mặt đất” đầu tiên được sản xuất ra với chi phí vô cùng đắt đỏ, nó rơi vào khoảng 2000 USD thời đó, tương đương với 14.000 USD ngày nay.
Đây là loại thiết bị được Mỹ thả xuống để nghe ngóng các thông tin xung quanh. Tất cả những tiếng cười nói, đi lại dù chỉ là nhỏ nhất cũng được ghi lại và báo cáo về sở chỉ huy.
Ngay lập tức, máy bay sẽ được điều đến và thả bom đúng chỗ nó nhận được tín hiệu. Hơn nữa, một khi đã rải bom thì Mỹ sẽ rải thảm luôn, điều đó khiến cho cơ hội sống sót của bộ đội ta chỉ còn 1% mà thôi.
Thiết bị này được chia làm 2 phần, phần đầu gồm có các linh kiện kiện điện tử, có chức năng xử lý và báo cáo thông tin về sở chỉ huy và được cắm sâu xuống đất.
Phần còn lại là phần râu được để ở bên trên để thu tín hiệu, tần số. Sở dĩ nó được gọi là Cây Nhiệt Đới vì khi cắm xuống đất nó được ngụy trang giống như một cái cây để qua mắt bộ đội ta.
Để sử dụng nó, các phi công người Mỹ phải ném nó từ trên máy bay xuống và ghim xuống mặt đất. Vì thế nên số lượng bị hư hỏng cũng rất nhiều, hơn nữa thì thiết bị này chỉ sử dụng được trong 2 tuần là sẽ hết pin, trong khi chi phí thì rất đắt đỏ.
Đây được xem như là các điểm yếu của loại thiết bị này. Tuy nhiên, tiềm lực về kinh tế không phải là nỗi lo của Mỹ, vì thế nên nó cũng không được xem như là một lợi thế dành cho bộ đội ta.
Khi mới được sử dụng tại Việt Nam, thiết bị này tỏ ra vô cùng hiệu quả khi đã gần như chặt đứt con đường tiếp tế của chúng ta vào chiến trường miền Nam.
Vậy vấn đề đặt ra cho bộ đội ta là làm sao để tiếp tế cho Miền Nam mà chịu ít tổn thất nhất, làm sao để hóa giải được hàng rào điện tử này? trong khi đi bộ hay đi xe thì đều bị nó phát hiện ra?
Tuy nhiên với phương châm không gì là hoàn hảo, cuối cùng thì bộ đội ta cũng đã tìm ra cách để “hạ sát” loại trinh sát mặt đất do 47 bộ não thiên tài nhất nước Mỹ phát minh ra.
Rất đơn giản, chỉ cần buộc 4 cái râu của nó lại thì thiết bị được xem như là niềm tự hào của nước Mỹ này chả khác gì một đống sắt vụn cả.
Và cứ như thế, trước các buổi vận chuyển thì bộ đội Công Binh ta sẽ được phái đi trước để dò đường và vô hiệu hóa các thiết bị này.
Hơn thế nữa, với sự tài tình, thông minh của bộ đội Cụ Hồ, chúng ta đã sử dụng chính những thiết bị tân tiến này của Mỹ để đánh lại chính họ.
Cụ thể thì, nơi nào mà bộ đội Công Binh của ta muốn mở đường thì cứ việc cho thiết bị Trinh sát mặt đất vào đó, rồi tạo ra tiếng động => và thế là chúng ta có những “con trâu mang tên máy bay Mỹ” cày xới hộ.
Còn trước những trận đánh lớn mà ta muốn gây tổn thất về đạn dược của địch thì cũng lôi thiết bị này ra và tạo ra các tiếng động thật lớn: như cho xe kéo các mảnh vỡ kim loại, hoặc chở theo các thùng phi rỗng… để địch tưởng là ta đang hành quân nên cứ vô tư ném bom mà chả cần phải nghĩ ngợi nhiều.
Có khi chỉ huy Mỹ còn vỗ đùi cười khành khạch cũng nên ᵔᴥᵔ vì tưởng đã chặn đứng được đường tiếp tế, mà đâu biết đó chỉ là cú lừa của bộ đội ta.
Đến nỗi quân đội Mỹ càng ném bom thì càng cảm thấy hoang mang vì cứ ném xong một lần, một lúc sau lại có tín hiệu báo có một đoàn xe lớn nữa lại đi qua địa điểm cũ.
Đặc biệt, trong không quân Mỹ còn đồn thổi rằng ta có thể can thiệp vào hệ thống dữ liệu của quân đội Mỹ.
Qua đó ta cũng có thể thấy được nghệ thuật đánh giặc tài tình của bộ đội Việt Nam ta. Sử dụng chính vũ khí của địch để đánh lại địch và làm hoang mang tư tưởng quân lính.
Nhưng tất nhiên là Mỹ không thể chấp nhận bị đánh bại như vậy, Mỹ với quyết tâm ngăn chặn bằng được con đường huyết mạch này đã đem sang nước ta con quái vật được mệnh danh là bóng ma trên đỉnh Trường Sơn AC – 130.
Nó được trang bị cảm biến quan sát đêm, khuếch đại hình ảnh tĩnh lên đến 40.00 lần. Không những thế, “con quái vật” này còn có thể phát hiện được các động cơ xăng, tia lửa trong đêm tối. Vô cùng lợi hại !
Đặc biệt hơn, sau khi phát hiện ra, các khẩu súng trên máy bay sẽ khai hỏa với tỉ lệ chính xác gần như là tuyệt đối. Vậy trước tình thế đó, bộ đội ta phải làm thế nào để tiếp tục vận chuyển lương thực vào cho chiến trường Miền Nam?
Câu trả lời sẽ có trong những bài viết tiếp theo (>‿♥), các bạn hãy chú ý theo dõi nha ✌
CTV: Đinh Tùng – Blogchiasekienthuc.com